" /> " />

Posted on: 2024/06/22 | KIẾN THỨC BOXING

TẠI SAO CÓ QUÁ NHIỀU ĐAI VÔ ĐỊCH?



TẠI SAO CÓ QUÁ NHIỀU ĐAI VÔ ĐỊCH?

 

Nếu bạn là người mới chơi quyền anh, khía cạnh boxing chuyên nghiệp của môn thể thao này có thể khiến bạn cảm thấy choáng ngợp. Không chỉ có nhiều hạng đấu, mà mỗi hạng đấu còn có nhiều nhà vô địch. Tại sao vậy?

Câu trả lời ngắn gọn là tiền. Càng có nhiều chức vô địch trong bức tranh, các tổ chức càng có thể kiếm được nhiều tiền hơn như một phần phí xử phạt của họ. Thông thường, họ cũng yêu cầu được hưởng 3% số tiền cho cả nhà vô địch và kẻ thách thức trong một trận tranh đai. Một lý do đơn giản nữa là 1 trận đấu tranh đai vô địch sẽ thu hút được nhiều sự chú ý hơn!

Với ý nghĩ đó, làm thế nào bạn có thể xác định nhà vô địch thực sự của bất kỳ hạng cân nào? Làm sao để bạn biết được rằng đai vô địch này uy tín hơn những đai vô địch khác!

Sau đây là những tổ chức quyền anh với lịch sử lâu đời và uy tín nhất. Lịch sử của các tổ chức quyền anh lớn nhất:

- Hiệp hội quyền anh thế giới (WBA) – thành lập 1921

- Đai vô địch của tạp chí The Ring – 1922

- Hội đồng quyền anh thế giới (WBC) – thành lập 1963

- Liên đoàn Quyền anh Quốc tế (IBF) – thành lập 1983

- Tổ chức quyền anh thế giới (WBO) – thành lập 1988

 

Cho đến những năm 1920, chỉ có những nhà vô địch tuyến tính (Tức là chỉ có 1 đai vô địch trong 5 đai vô địch danh giá). Để đạt được danh hiệu đó, bạn cần phải đánh bại nhà đương kim vô địch. Nó thật đơn giản.

Năm 1921 sự ra đời của NBA. Hiệp hội Quyền anh Quốc gia được thành lập (NBA sau đổi thành WBA), và nó đã tôn Jack Dempsey trở thành nhà vô địch hạng nặng sau khi anh đánh bại Georges Carpentier. Kể từ thời điểm đó trở đi, nhà vô địch NBA được coi là nhà vô địch hợp pháp duy nhất. Năm 1962, NBA trở thành WBA (Hiệp hội Quyền anh Thế giới) và đảm nhận vai trò là cơ quan xử phạt thích đáng đầu tiên trong lĩnh vực quyền anh chuyên nghiệp.

Tuy nhiên, có những vấn đề nghiêm trọng gây khó khăn cho tổ chức. Thứ nhất, hầu hết các trận đấu của WBA chỉ có người Mỹ tham gia. Danh hiệu “tốt nhất thế giới” dường như không phù hợp vì thế giới không được đại diện đầy đủ. Thứ hai, nhiều cuộc tranh đai đã được thao túng vởi tiền.

Trong nỗ lực loại bỏ tham nhũng đó, 11 quốc gia đã thành lập WBC (Hội đồng Quyền anh Thế giới) vào năm 1963 bao gồm các nước:

- Hoa Kỳ (và Puerto Rico)

- argentina

- Vương quốc Anh

- Pháp

- Mexico

- Philippines

- Pa-na-ma

- Chi-lê

- Pêru

- Venezuela

- Brazil

 

Tuy nhiên, nó lại rơi vào những vấn đề tương tự mà WBA gặp phải. Như việc một số kết quả bị can thiệp.

Năm 1983, chủ tịch Hiệp hội Quyền anh Hoa Kỳ Robert Lee đã cố gắng và thất bại trong việc trở thành chủ tịch của WBA. Đáp lại, anh ấy đã thành lập IBF (Liên đoàn Quyền anh Quốc tế) với tư cách là cơ quan xử phạt chính thứ ba. Mặc dù ban đầu có vẻ hợp pháp, nhưng tổ chức này đã gặp phải những vấn đề pháp lý nghiêm trọng vào cuối những năm 1990. Năm 2000, Lee bị kết tội rửa tiền và trốn thuế.

Năm 1988, cơ quan xử phạt lớn cuối cùng được thành lập: WBO (Tổ chức Quyền anh Thế giới). Tuy nhiên, vào thời điểm đó, đã có quá nhiều đai vô địch để theo dõi.

Tất nhiên, có những cơ quan xử phạt khác đang tham gia, nhưng bốn cơ quan này được coi là quan trọng nhất.

IBO (Tổ chức quyền anh quốc tế), cũng bắt đầu vào năm 1988, là một trường hợp gây tò mò và có lẽ nổi tiếng nhất với việc sử dụng hệ thống xếp hạng được vi tính hóa. Đôi khi nó sẽ bao gồm đai của mình kèm trong một trận đấu tranh đai lớn khác (ví dụ: Anthony Joshua đấu với Wladimir Klitschko), nhưng nó không mang nhiều tầm quan trọng như bốn cơ quan xử phạt chính kia.

Ngay cả khi một võ sĩ giữ đai IBO, họ cũng không được coi là nhà vô địch thực sự trừ khi họ cũng sở hữu đai từ một tổ chức lớn khác.

Dù không phải là cơ quan xử phạt nhưng tạp chí The Ring cũng đã từng đăng quang quán quân trong một thời gian dài (1922-1990, 2001-nay). Nhiều người tin rằng bảng xếp hạng của nó là chính xác nhất vì ấn phẩm không tính phí xử phạt.

 

CÁC HẠNG CÂN

Một lý do khác dẫn đến số lượng đai vô địch đáng kinh ngạc là số lượng hạng đấu trong quyền anh chuyên nghiệp. Từng có tám hạng cân, nhưng môn thể thao này hiện có 17 hạng cân khác nhau.

Chúng được liệt kê dưới đây từ nhẹ nhất đến nặng nhất:

- Hạng rơm (105 lbs) - 47Kg

- Hạng dưới ruồi (108 lbs) - 49Kg

- Hạng ruồi (112 lbs) - 50Kg

- Hạng siêu ruồi (115 lbs) - 52Kg

- Hạng gà (118 lbs) - 53kg

- Hạng siêu gà (122 lbs) - 55Kg

- Hạng lông (126 lbs) - 57Kg

- Hạng siêu lông (130 lbs) - 59Kg

- Hạng nhẹ (135 lbs) - 61Kg

- Hạng siêu nhẹ (140 lbs) - 63Kg

- Hạng bán trung (147 lbs) - 66Kg

- Hạng siêu bán trung (154 lbs) - 70Kg

- Hạng trung (160 lbs) - 72Kg

- Hạng siêu trung (168 lbs) - 76Kg

- Hạng dưới nặng (175 lbs) - 79Kg

- Hạng bán nặng (200 lbs) - 90kg

- Hạng nặng (không giới hạn)

 

Các võ sĩ phải tuân thủ các giới hạn cân theo hạng mình thi đấu này tại các lần cân, diễn ra vào đêm trước của trận đấu. Nói cách khác, những võ sĩ quá nặng so với hạng cân của họ vào bất kỳ thời điểm nào khác vẫn có thể thi đấu ở hạng cân đó bằng cách giảm cân trong những tuần trước cuộc thi (trước ngày cân). Chẳng hạn, một võ sĩ hạng nhẹ có thể điều khiển trọng lượng của họ để đáp ứng giới hạn 135 pound (61Kg) tại các lần cân và sau đó xuất hiện với trọng lượng 145 pound (65Kg) vào ngày thi đấu thực sự. Bằng các phương pháp cắt cân, cắt nước, đôi khi bạn sẽ thấy nhiều võ sĩ khi thi đấu phải đấu với đối thủ to lớn hơn họ khá nhiều. Tuy nhiên quá trình cắt cân cũng gây hại rất nhiều cho cơ thể võ sĩ đó.

Sự kết hợp của nhiều cơ quan xử phạt và 17 hạng cân khác nhau đã dẫn đến một số lượng đai vô địch vô lý.

 

CÁC LOẠI ĐAI VÔ ĐỊCH

Mặc dù số lượng đai vô địch dường như vô tận, nhưng không phải tất cả chúng đều được tạo ra như nhau.

Trong WBA, có những nhà vô địch "thường" và "siêu". Một nhà vô địch thông thường chỉ giữ danh hiệu WBA. Nếu họ giành được đai từ một trong những cơ quan xử phạt lớn khác, họ sẽ trở thành siêu vô địch của bộ phận đó. Khi điều này xảy ra, danh hiệu thông thường sẽ bị bỏ trống và hai ứng cử viên được chọn để tranh giành nó. Nhà vô địch siêu cấp thường được coi là nhà vô địch thực sự.

WBC thêm vào sự nhầm lẫn với một số tiêu đề khác nhau. Đai “Kim cương” được trao cho người chiến thắng trong một trận đấu lịch sử (ví dụ: Floyd Mayweather so với Manny Pacquiao). WBC Eternal Championship là danh hiệu danh dự được trao cho một võ sĩ chưa bao giờ để mất danh hiệu thế giới và đã nghỉ hưu bất bại. Đai “bạc” là đai thứ cấp.

Sau đó, có các danh hiệu tạm thời, được trao khi một nhà vô địch không hoạt động (thường là do chấn thương). Nhà vô địch tạm thời không được coi là nhà vô địch thực sự. Ngoài ra còn có danh hiệu Emeritus. Chúng được đấu thầu cho các nhà cựu vô địch thế giới đã nghỉ hưu với khả năng trở lại vào một ngày nào đó. Nếu họ làm như vậy, họ có thể trở thành người thách đấu bắt buộc cho danh hiệu thế giới.

Vì vậy, những đai vô địch thực sự quan trọng?

Thành thật mà nói, các danh hiệu quan trọng nhất không liên quan đến một đai cụ thể. Nhà vô địch tuyến tính có thể được bắt nguồn từ thời kỳ đầu của môn thể thao này. Có một sự khác biệt nhất định đi kèm với việc trở thành “người đàn ông đánh bại người đàn ông”. Nhà vô địch thống nhất nắm giữ hai đai trở lên từ các cơ quan xử phạt chính. Cuối cùng, nhà vô địch không thể tranh cãi sở hữu cả bốn đai lớn.

Rõ ràng, không có gì vượt qua được vị thế của nhà vô địch không thể tranh cãi.

Trong kỷ nguyên bốn đai, đã có năm nhà vô địch nam không thể tranh cãi:

- Oleksandr Usyk (Hạng dươi nặng)

- Bernard Hopkins (hạng trung)

- Jermain Taylor (hạng trung)

- Terence Crawford (hạng cân cơ sở)

- Josh Taylor (hạng cân cơ sở)

 

TRANH CÃI

Một số võ sĩ có thể tận hưởng vô số đai vô địch vì tỷ lệ giành được đai của họ — ngay cả từ một tổ chức kém nổi bật — cao hơn. Tuy nhiên, điều này có thể gây nhầm lẫn cho những người hâm mộ bình thường. Rốt cuộc, có nhiều nhà vô địch trong mỗi bộ phận.

Hơn nữa, điều này không lý tưởng cho tính toàn vẹn trong cạnh tranh. Các cơ quan xử phạt có thể đăng ký các cuộc thi giữa các võ sĩ nổi tiếng đơn giản vì họ có thể thu phí cao hơn theo cách đó. Kết quả là, không phải lúc nào chúng ta cũng có thể nhìn thấy đối thủ tốt nhất đối đầu với nhau và do đó xác định được ai thực sự trị vì trên đỉnh một bộ phận nhất định.

Tháng 10/2020, cựu huyền thoại bất bại Floyd Mayweather đã trao đổi về vấn đề xung quanh số đai:

“Mọi người không biết bạn phải trả tiền, với mỗi chiếc đai bạn giành được, đều có một khoản phí xử phạt. Vì vậy, bây giờ, nếu một võ sĩ giành được đai tạm thời, anh ta phải trả một khoản phí xử phạt. Nếu một võ sĩ chỉ có đai thông thường, anh ta phải trả một khoản phí xử phạt. Sau đó, nếu một võ sĩ là siêu vô địch, thì anh ta phải trả một khoản phí xử phạt.

Điều này không tốt cho môn thể thao quyền anh. Bây giờ, khi một võ sĩ chiến đấu, mọi võ sĩ đều là nhà vô địch. Đai vô địch bây giờ giống như một võ sĩ giành cúp nghiệp dư. Mọi người đều là nhà vô địch. Mọi người đều có một chiếc đai vô địch.”

Trong khi các cơ quan xử phạt đang thu lợi từ tình trạng này, thì bản thân những chiếc đai đã trở nên mất giá. Không có uy tín để trở thành một nhà vô địch nếu có những nhà vô địch khác trong cùng một bộ phận mà bạn nhìn thấy ở khắp mọi nơi.

Thật khó để tìm ra giải pháp cho vấn đề này bởi vì các tổ chức nhận phần thưởng từ mọi trận đấu đã quá gắn bó với hoạt động kinh doanh của môn thể thao này.

Như đã nói, WBA gần đây đã công bố kế hoạch giảm số lượng đai mà họ trao. Bước đầu tiên là xóa tất cả các tiêu đề tạm thời. Vẫn còn phải xem liệu các cơ quan xử phạt khác có tiếp bước WBA hay không. Điều đó dường như không thể cho bây giờ.

 

KẾT LUẬN

Vì có bốn cơ quan xử phạt chính và 17 hạng cân khác nhau nên có rất nhiều đai vô địch để theo dõi. Là một người hâm mộ mới hoặc bình thường, không bắt buộc phải theo sát từng người. Tất cả những gì bạn cần biết là trở thành một nhà vô địch thống nhất hoặc không thể tranh cãi quan trọng hơn việc nắm giữ danh hiệu từ một tổ chức cụ thể.

Ngày nay, các nhà vô địch không thể tranh cãi ngày càng ít đi vì chính trị liên quan đến môn thể thao này. Các nhà tiếp thị sẽ cố gắng bảo vệ khách hàng của họ khỏi những cuộc chiến nguy hiểm trong khi kiếm được nhiều tiền nhất có thể trong thời gian chờ đợi.

Nhưng khi một võ sĩ đạt được danh hiệu vô địch không thể tranh cãi, thì đó là một thành tích to lớn cần được tôn vinh vì họ thực sự đã đánh bại tài năng giỏi nhất trong bộ phận của mình.